Tình vợ chồng thắm đượm keo sơn đã khiến nhà thơ đôi lần viết lại những kỷ niệm lưu giữ mãi trên trang giấy…
***
HẠNH PHÚC NÀO HƠN
Có người vui miệng bảo tôi
Sao anh khéo chọn được người vợ ngoan.
Tôi cười: duyên số trời ban
Nào đâu tôi có tính toan gì nhiều.
Thực lòng tôi trước từng yêu
Mấy cô trẻ đẹp như Kiều đấy thôi,
Ấy là kỷ niệm thế thôi
Giờ tôi chỉ có vợ tôi trong đời.
Vợ tôi vui tính hay cười
Tảo tần chăm chỉ thương người khổ đau
Vợ chồng nghĩa nặng tình sâu
Cảm thông chia sẻ cho nhau tháng ngày
Yêu nhau muối mặn gừng cay
Thương chồng nên cũng rất hay ghen chồng.
Những ngày gió rét mưa giông
Một mình đứng chợ để chồng…làm thơ
Có hôm chợ đêm mệt phờ
Nghe tôi đọc mấy vần thơ…vợ cười
Được đà tôi bảo mình ơi
Mang anh chai rượu ,đĩa mồi ra đây
Rượu vào thơ lại càng hay
Vợ tôi tủm tỉm: suốt ngày văn thơ
Tôi cười, chỉ có đĩa dưa
Mà sao anh thấy như mơ được vàng.
Cần gì thịt cá cao sang
Vào lườm ra nguýt, đùng đoàng…cãi nhau
***
TỰ TÌNH
Tôi ngồi thơ viết tặng vợ tôi
Nghĩa nặng tình sâu chẳng lên lời
Mong sao nhân thế đừng ai nghĩ
Có lẽ rằng tôi sợ vợ …rồi.
Thương vợ nên ngồi viết thế thôi
Góp thêm ân nghĩa với cuộc đời
Duyên phận trầu cau là phải vậy
Sưởi ấm tình yêu mãi không nguôi.
BBT