Kính tặng các chủ nhân của Làng Sen. Bản thân là một nhà thơ không chuyên của cộng đồng tôi cũng rất mừng khi biết những người đồng hương của tôi đã nhận được nhà trong Làng Sen, mừng là bà con mình có chỗ ở, mừng là đây là một sự kiện quan trọng của cả cộng đồng. Nếu không có một làng Sen như vậy thì văn hóa Việt Nam ngày ngày sẽ mai một. Hơn thế nữa Làng Sen còn mhư một tư cách pháp nhân của người Việt. Nó không phải ở vị trí là ở đâu gần bến tàu hay bến xe mà vị trí của LÀNG SEN nó con nằm trong lòng người dân bản địa, nằm trong lòng của pháp luật Ukraina. Sự kiện này còn quan trọng hơn đối với tôi vì tôi đã chứng kiến mọi người nhận nhà trong thời kỳ đại khủng khoảng.
Làng Sen
Thế là đã bao năm rồi ấy nhỉ?
Ta sống bên Tây.Ký túc xá là nhà
Phòng hẹp, người đông, chật lối vào ra
Ngày lể Tết, tiếng cười tràn qua cửa.
Chung bếp, chung sân, chung nơi tắm rửa
Khu vệ sinh đôi lúc cũng… xếp hàng.
Tan chợ về, tiếng cười nói râm ran
Vui đáo để, nhưng ồn ào chật chội
Niềm mơ ước lớn lên từ đấy
Phải có một Làng cho thế hệ tương lai
Có những lúc tưởng chừng như vứt bỏ
Nhưng có người làm sống lại Làng Sen
Gói cứu trợ thật là không nhỏ
Trong khủng khoảng giám bỏ tiền ra
Làng Sen đó- lớn lên như huyền thoại.
* * *
* *
Nay vui quá, đường tương lai rực rỡ
Làng Việt Nam mở cửa đón ta về
Sung sướng, tự hào mắt thấy tai nghe
Tiếng thổn thức trong tim, Những nụ cười rât trẻ,
Giọt sung sướng còn vương trên khóe mắt
Khi nửa đời mới được nhận nhà riêng
Làng Sen ơi! sao quá đỗi thiêng liêng
Sự thật là đây, mà như trong cổ tích
Ngành xây dựng trong thời kỳ khủng khoảng
Riêng làng Sen, trỗi dậy đến không ngờ
Chìa khóa cầm tay, cứ ngỡ trong mơ
Đời thật đẹp – như lời thơ nốt nhạc
An cư rồi, đời thêm đổi khác
Tấm sổ hồng nâng tầm vóc Việt Nam.
————————————————-
Trọng Hữu